Bước đầu, cứ thử như vậy, lùi một bước cho vợ yên tâm, sau đó mới từ từ tiến thêm vài bước khác
Anh phải hiểu tâm lý đó của vợ mà thông cảm, đừng vội quy về những chuyện như ích kỷ, thiếu hòa đồng để kết luận là “hết thuốc chữa”. Làm sao để thuyết phục vợ tôi? Nếu vợ tôi vẫn nhất định không đồng ý về, tôi phải làm thế nào? Mong chị giúp tôi một hướng giải quyết.
Gần đây, tôi có ý định về quê sống với bố mẹ tôi vì ông bà đã lớn tuổi, tôi lại là đứa con được ông bà tin cẩn, kỳ vọng nhất.
Thế nhưng, vợ tôi lại không đồng ý. Hãy cầm hết sức trước khi nghĩ đến phương án tiêu cực là về quê. Sống độc lập, thoải mái từ khi lấy chồng đến giờ, nay tính đến chuyện về quê chồng làm dâu, người vợ nào chẳng ngán ngại! Cuộc sống lại đang ổn định mọi mặt, giờ đảo lộn, đổi thay hết là chuyện đâu ai mong muốn.
Sau này bác mẹ trăm tuổi già, nếu vẫn chưa thể thích ứng được với môi trường sống ở quê, gia đình anh vẫn có thể quay lại thành thị. Đã là vợ chồng, nếu không vì tình cảnh quá ngặt nghèo, thì không nên sống chia cắt.
Tốt nghiệp đại học năm 2000, tôi ở lại TP. Anh đã lường trước được phản ứng của vợ thì hẳn cũng đã tính đến phương án giải quyết vấn đề, Hạnh Dung chỉ muốn nhắc anh điều cơ bản nhất là không nên nóng vội, quyết liệt, áp đặt mà cần bền chí, khéo léo, ứng dụng cả lý lẫn tình để khuyên lơn vợ.
, Vững chắc vợ anh sẽ dần thông cảm. Để có được sự đồng thuận của vợ, anh cần khéo léo# tìm hiểu xem vợ anh đang lo âu điều gì khi phải chuyển gia đình về quê? thay đổi công việc, giảm thu nhập, khó thích ứng? Không có trường tốt cho con cái học hành? Phải ở chung với nhà chồng chịu cảnh làm dâu, bất tiện, ảnh hưởng đến gia đình riêng?.
Hạnh Dung (hanhdung@baophunu. Thậm chí, anh có thể thuyết phục để vợ hiểu, cha mẹ anh đã lớn tuổi, con cái dù có muốn báo hiếu lâu dài cũng chẳng thể làm được, còn một thời gian ngắn, phải gắng chịu thiệt thòi một chút để tròn nghĩa vụ làm con. Phúc (TP. Org. HCM) Anh Phúc mến, Anh “chỉ băn khoăn vì con còn quá nhỏ” là thế nào? Nếu không vì băn khoăn đó, đời nào anh ưng bỏ vợ để về quê một mình? Anh không nên nuôi dưỡng ý nghĩ đó vì nó sẽ khiến anh mất nhã ý và thiếu kiên nhẫn trong việc thuyết phục vợ, thậm chí dẫn đến thái độ bất cần.
Cả hai vợ chồng đều đi làm nên cuộc sống cũng tạm ổn. Anh đã sống xa quê hơn bảy năm, giờ chậm lại chút nữa để vợ chồng cùng đồng thuận về quê cũng là việc đáng làm. Về quê, vợ chồng tôi sẽ có công việc tốt trong cơ quan quốc gia.
Thí dụ, nếu vợ lo cảnh ở chung làm dâu nhà chồng, anh có thể tính đến việc tìm một chỗ ở gần nhà bác mẹ để tiện tương hỗ coi ngó mà vẫn giữ được sự riêng tư cho gia đình nhỏ của mình, lại tránh cho vợ tâm lý phải làm dâu. Chỗ ăn ở cho vợ chồng tôi cũng đã sẵn, ngay trung tâm. Một mình. Do có khoảng cách về cảnh ngộ gia đình (gia đình vợ tôi làm nghề buôn bán; trong khi gia đình tôi làm thuê chức); lại thêm vợ tôi tính có phần ích kỷ, ngang bướng, nên bao năm không hòa nhập được với nhà chồng.
Nhẹ nhàng bàn thảo với vợ, vừa gỡ hết những mối lo, vừa khơi gợi nghĩa vụ, bổn phận chăm sóc bố mẹ, hy sinh một chút vì chồng. HCM làm việc, lập gia đình. Tôi đã cụ điều chỉnh thái độ này của vợ nhưng đành bất lực. Bản tính chân thực và không được khôn khéo, tôi tự thấy mình không hợp với môi trường nhiều thụ động như công ty xây dựng mà tôi đang làm.
Vn) tham vấn trực tiếp tại tòa soạn vào thứ Hai, Tư, Sáu (sáng: từ 8g -11g30; chiều: từ 13g30 - 16g30).